NAM GIỚI

20

Các bác sỹ thường gặp một số lượng lớn bệnh nhân bị rối loạn chức năng cương dương. Hơn 50% nam giới trên 40 tuổi bị tình trạng này và 1/3 nam giới bị ảnh hưởng bởi các dạng nặng hơn.

Cụm từ “rối loạn chức năng cương dương” được dùng để mô tả tình trạng dẫn đến sự không có khả năng cương cứng hoặc giữ cho sự cương cứng đủ để quan hệ tình dục. Bởi vì tần suất xảy ra cao, hiện nay nó được chấp nhận như một rối loạn bình thường. Tuy nhiên, bệnh nhân và bác sỹ thường ngại đề cập đến vấn đề này. Rõ ràng rằng rối loạn chức năng cương dương, tự nó, không phải là một tình trạng đe dọa tính mạng; tuy nhiên, nó có thể làm giảm nghiêm trọng sự tự tôn của bản thân, ảnh hưởng tiêu cực đến các mối quan hệ xã hội và giữa các cá nhân với nhau và cuối cùng dẫn đến một sự suy giảm chung về sự khỏe mạnh của bệnh nhân.

Sự  phổ  biến  của  rối  loạn  này  tăng  theo  độ  tuổi.  Tuy  nhiên,  rối  loạn  chức  năng cương dương không phải là kết quả tự nhiên của sự lão hóa. Hơn nữa, cho dù vài trường hợp rối loạn chức năng cương dương có thể là kết quả của những nguyên nhân chủ yếu do tâm lý, trong phần lớn các trường hợp nó được gây ra do những điều kiện bệnh lý hoặc do những thuốc được sử dụng để điều trị những bệnh này. Đã có một sự tiến bộ đáng kể trong lĩnh vực này, làm cho mọi người có thể phát triển những xu hướng điều trị hữu ích khác nhau có thể giúp cải thiện sự kiểm soátrối loạn chức năng cương dương.

Rối  loạn  chức  năng  cương  dương  thường  đi  kèm  với  ham  muốn  tình  dục  thấp (HSD), được định nghĩa như thiếu (hoặc không có) khả năng tưởng tượng liên quan đến tình dục và ham muốn hoạt động tình dục liên tục hoặc tái diễn đều đặn. Dẫn dến tình trạng mệt mỏi đáng ghi nhận hoặc khó khăn giữa các cá nhân với nhau. Trên 40% bệnh nhân rối loạn chức năng cương dương được báo cáo là có giảm ham muốn tình dục.

Không may là ít hơn 10% đàn ông bị rối loạn chức năng cương dương tìm kiếm sự điều trị để cải thiện tình trạng của họ. Họ có thể đơn giản là quá bối rối để yêu cầu sự giúp đỡ; nó có thể là vấn đề sự không để ý đến và họ không biết rằng vấn đề của họ có thể được điều trị với cơ hội thành công cao trong hầu hết các trường hợp.

Các bác sỹ, đặc biệt 1 số bác sỹ chuyên khoa, có khả năng giúp đỡ tốt nhất các bệnh nhân trong tình trạng này. Khi khám bệnh, họ có thể xác định vấn đề và giúp các bệhn nhân trò chuyện về nó, giải thích các lựa chọn chẩn đoán và các liệu pháp điều trị khác nhau có thể sử dụng được.

Điều này sẽ giúp cải thiện sự thỏa mãn tình dục của bệnh nhân, chất lượng cuộc sống của họ và sức khỏe tổng quát của họ.