Giảm ham muốn tình dục và rối loạn cương
Rối loạn cương dương
Theo thống kê cho thấy, khoảng 150 triệu đàn ông trên thế giới bị rối loạn cương dương. Hơn 50% trường hợp rối loạn cương ở nam giới xảy ra ở độ tuổi 40 -70 tuổi.
Rối loạn chức năng cương dương (RLCD) được định nghĩa là tình trạng không có khả năng đạt được và duy trì độ cứng của dương vật để tiến hành cuộc giao hợp một cách trọn vẹn. (Hiệp hội niệu khoa Mỹ và Viện Y tế Quốc gia Mỹ). Rối loạn chức năng cương dương là thuật ngữ được ưa chuộng hơn thuật ngữ “bệnh bất lực”, bởi vì nó định nghĩa rõ hơn bản chất của sự rối loạn chức năng tình dục này.
Cương dương là kết quả của sự phối hợp giữa các yếu tố tâm lý, thể chất, thần kinh, mạch máu và nội tiết tố cũng như các yếu tố liên quan đến thể hang. Sự thay đổi của một hay nhiều hơn các yếu tố này có thể gây ra RLCD. Để dễ hiểu hơn, RLCD thường được phân loại thành 3 nhóm:
- Do thực thể: do tổn thương hay sự thay đổi về mạch máu, thần kinh, nội tiết tố hoặc tại thể hang.
- Do tâm lý: do trung tâm điều khiển cơ chế cương dương bị ức chế. Nguyên nhân tâm lý được nghĩ đến khi không có nguyên nhân thực thể nào được phát hiện.
- Do nguyên nhân hỗn hợp: là sự phối hợp cả nguyên nhân tâm lý & nguyên nhân thực thể.
Hầu hết các bệnh nhân bị rối loạn cương dương có sự kết hợp giữa các yếu tố thực thể và tâm lý. Phân tích dữ liệu từ 6 nghiên cứu lâm sàng được thực hiện trong 10 năm qua, cho thấy 78% đàn ông bị RLCD do các yếu tố thực thể có kèm hoặc không kèm các yếu tố tâm lý. Người ta cho rằng việc phân loại dựa trên nguyên nhân có xu hướng đơn giản hóa vấn đề, bởi vì những biến đổi thực thể dẫn đến RLCD không thể loại trừ các nguyên nhân tâm lý xảy ra đồng thời. Tương tự, khi không phát hiện ra nguyên nhân thực thể tự nó không thể xác nhận rằng RLCD chỉ do nguyên nhân tâm lý. Một điều rất quan trọng cần lưu ý là rối loạn chức năng cương dương có thể là dấu hiệu báo động cho những tình trạng bệnh lý đang tiến triển (thường là xơ vữa động mạch) và theo thời gian sẽ dẫn đến các biến cố tim mạch nghiêm trọng hơn (như: nhồi máu cơ tim, đột quỵ, các bệnh lý về động mạch…).
Ham muốn tình dục thấp
Ở nam giới, rối loạn chức năng cương dương thường đi kèm với mất ham muốn tình dục hay ham muốn tình dục thấp, một tình trạng được xem như yếu tố góp phần vào nguyên nhân phát sinh RLCD. Ham muốn tình dục thấp được định nghĩa là sự thiếu hụt (hoặc không có) sự tưởng tượng về tình dục hoặc ham muốn hoạt động tình dục kéo dài hoặc tái diễn đều đặn, dẫn đến tình trạng mệt mỏi đáng lưu ý hoặc sự khó khăn trong mối quan hệ giữa các cá nhân với nhau.
Corona và các cộng sự (2004) đã nghiên cứu mối tương quan giữa các yếu tố tâm lý và yếu tố sinh lý của tình trạng ham muốn tình dục thấp trong 1 chuỗi liên tục gồm 428 bệnh nhân bị rối loạn chức năng cương dương bằng cách sử dụng thang điểm SIEDY©. Đây là công cụ đánh giá đa chiều, rút gọn được thiết kế để đánh giá nguyên nhân của RLCD. Công cụ này cung cấp các điểm số về các yếu tố thực thể, tình trạng hôn nhân và tâm lý bệnh ảnh hưởng đến chức năng tình dục (Những điều này có thể đồng thời hiện diện trên cùng 1 bệnh nhân). Kết quả cho thấy trên tổng số bệnh nhân tham gia nghiên cứu có: 94 (22,8%) người mất ham muốn nhẹ, 53 (12,9%) người giảm ham muốn tình dục ở mức độ trung bình, và 19 (4,6%) người phàn nàn về sự mất hoàn toàn ham muốn
tình dục.
Tần suất mất ham muốn tình dục trong cộng đồng chung nam giới ước tính khoảng 15%. Theo kết quả nghiên cứu trên (Corona 2004), hơn 40% bệnh nhân RLCD có giảm ham muốn tình dục với nhiều mức độ khác nhau. Điều này gợi ý mối quan hệ nhân quả có thể có giữa giảm ham muốn tình dục và rối loạn cương dương.
Mất hay giảm ham muốn tình dục có thể do những yếu tố tâm lý, nhưng cũng có thể là hậu quả của giảm nồng độ testosterone.(Tsujimura, 2013)
Ít hơn 10% đàn ông bị rối loạn chức năng cương dương tìm kiếm sự điều trị để cải thiện tình trạng này. Có thể đơn giản là họ cảm thấy khá bối rối để yêu cầu sự giúp đỡ, hoặc không quá chú tâm đến tình trạng này và họ không biết rằng vấn đề này có thể được điều trị với cơ hội thành công cao trong hầu hết các trường hợp.
Tóm lại:
Rối loạn chức năng cương dương tự nó không phải là một tình trạng đe dọa tính mạng; tuy nhiên, nó có thể làm giảm nghiêm trọng sự tự tôn của bản thân, gây ảnh hưởng tiêu cực đến mối quan hệ xã hội và giữa các cá nhân với nhau, và cuối cùng dẫn đến sự sa sút cả về thể chất lẫn tinh thần của bệnh nhân.
Các bác sỹ, đặc biệt một số bác sỹ chuyên khoa, có khả năng giúp đỡ tốt nhất các bệnh nhân trong tình trạng này. Khi khám bệnh, họ có thể xác định nguồn gốc vấn đề và giúp các bệnh nhân trò chuyện về nó, giải thích các lựa chọn chẩn đoán và các liệu pháp điều trị khác nhau có thể sử dụng được. Điều này sẽ giúp bệnh nhân cải thiện sự thỏa mãn tình dục, chất lượng cuộc sống và sức khỏe nói chung.